CONG
Lưng mẹ
cong bởi năm tháng nhọc nhằn
Mi em cong
bởi làm duyên, làm dáng
Cái cong
môi thoáng chút qua như thế
Mà đất
nghiêng và nắng cũng cong nghiêng.
Thời gian
cong để khỏi sợ đợi chờ
Không gian
cong để không lo lỡ bước
Sợ cuộc đời
cong làm ta nhu nhược
Vuốt thẳng
rồi, chợt giận lại thành cong.
23-5-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét