Chủ Nhật, 24 tháng 5, 2015

TRÁCH AI BÂY GIỜ

Nó nhâm nhi từng giọt đắng cà phê
Và trách đời không biết ưu, biết ái
Nó thông minh, thạo điều hay, lẽ phải
Bằng cấp dát đầy, lóng lánh vinh hoa.

Không như thằng bạn xưa chăm chỉ, thật thà
Cơm bữa đói, bữa khoai, bàn chi học
Giữa cuộc đời, cán cân nghiêng trật lất
Chân bết bùn, dám nghĩ chuyện mơ xa.

Ba mươi năm rồi, có ai nhận ra
Kiếp học hành nối bước nhau đến đỉnh
Chợt gặp lại, hai thằng ngồi nhẩm tính
Hóa ai hơn, nào đố biết mai sau.

Đổ tội cho ai, ai đổ bây giờ
Giáo dục hẹp hòi lãng quên thế hệ
Cái ích riêng hỏng một đời như thế.
Đỉnh vinh quang vùi trong cuốn hư vinh.

Biết trách ai, trách ngược bản thân mình
Nó đã sống mà chẳng hề biết sống
Thở không khí dưới vòm trời cao rộng
Nó cầu mong làm lại điểm ngày xưa.


24-5-2015

1 nhận xét:

  1. Biết trách ai, trách thời thế đổi dời?
    Tại chúng ta đầu thai nhầm thế kỷ
    Thế gian này đâu có gì hoàn mỹ
    Nên bằng lòng với hiện tại mà thôi.

    Trả lờiXóa