Về đi em, chợ tan rồi
Nắng rơi đã hết, mưa thôi nhạt nhòa
Ngõ chiều lả mấy cành hoa
Nhắc em rảo bước, đường xa chợt gần.
Về đi em, chớ dừng chân
Ven đời lắm kẻ bâng khuâng lượn lờ
Em còn nà nuột, ngây thơ
Thấy sương bẻ cánh, thấy cờ bẻ lau.
Về đi em, ngó trước sau
Kẻo chừng vạt áo vén cao ngượng ngùng
Đừng men theo lối đi chung
Dẫm vào vết cũ, khó cùng dỡ chân.
Em về đi kẻo người thân
Nấu cơm gạo trắng lại châm lửa vàng
Ngày mai muộn, mới ngỡ ngàng
Nhà quen cửa đóng, lạ đàng kẻ theo.
30-5-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét