Cứ mỗi lúc nàobiển động
Anh lại lên tàu ra
khơi
Hoàng Sa, Trường Sa gió lộng
Lòng em ngóng biển, nhớ người.
Đồng quê đang mùa vụ mới
Gió hanh khô hạt, khô mầm
Chân bấm đất cày tìm nước
Một ngày bằng bấy nhiêu năm.
Em biết ngoài kia đang khát
Biển xanh chẳng ngọt bao giờ
Chỉ toàn dạt dào sóng
gió
Gian nguy dồn nén thành
thơ.
Biển chẳng bao giờ yên tĩnh
Gầm gào như chốn không người
Anh đứng trên lòng biển thẳm
Một mình giữa sóng xa khơi.
Mấy ngàn năm nuôi sự sống
Hồn biển như chính hồn ta
Tình yêu gửi theo con
sóng
Bến bờ rồi lại đi xa.
Có ai nghĩ rằng biển mỏi
Già theo năm tháng lo âu
Chỉ nghe toàn lời biển gọi
Tay anh chém sóng bạc đầu.
Bao giờ bình yên, biển lặng
Thả hết vào biển băn khoăn
Hồn ta chỉ còn gió lộng
Mênh mông không chốn nhọc nhằn.
7-8-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét