NỖI
NIỀM CON LẤY
CHỒNG XA
Có ngờ đâu
con mẹ lấy
chồng xa
Ngày trao con, nước mắt đầm áo mẹ
Nỗi
ngậm ngùi nén trong lòng khe khẽ
Nụ cười con chảy ngược mẹ ước mong.
Sẽ
không còn những buổi sớm rạ nồng
Con ngủ nướng và mẹ la đến lạ
Tuổi
con gái say sưa gì lạ quá
Mặt
trời lên còn cười mỉm trong mơ.
Không còn tiếng ru như thuở trẻ thơ
Không còn nhắc vụ mùa vai gánh nặng
Con của mẹ giờ lo toan cuộc sống
Phận
làm dâu có chịu nỗi long đong?.
Sinh con ra, giờ trao bến nhà chồng
Mẹ
chỉ lo mà không lời diễn tả
Một thuở đàn
bà mái tranh mái rạ
Gối
mặn nồng chưa
thấm đã đi xa.
Con vội vàng, mẹ chưa kịp nhận ra
Nét hồn nhiên óng ả thì con gái
Trầu
cau đưa,
còn nỗi lo ở lại
Để mỗi chiều, mẹ lại
bến bâng khuâng.
Phận đàn bà, mấy bến mới dừng chân
Mẹ
không chắc và con chừng có biết?
Bấy
nhiêu năm
ôm con trong gối chiếc
Giờ
con đi,
còn lại mẹ đơn
côi.
Mẹ
biết ru ai trong tiếng ru hời?
Mắng
yêu ai trong lúc buồn, lúc nhớ?
Cha đi xa, mẹ quá thì để lỡ!
Lúc trở trời, trái gió, trở xa xôi.
Giấu
nỗi buồn, mẹ vẫn
mẹ vậy
thôi!
Gửi
theo con về một
nơi
thân phận
Lời
nhắn nhủ trên chuỗi đời lận đận
Mẹ
ngậm ngùi trao gửi bóng con yêu.
Ngày lại đêm,
bình minh đến xế chiều
Mạ cũng đàn bà, đắng cay mẹ hiểu!
Gạn đục, khơi
trong, con yêu đừng
vội
Sống
một ngày mà mẹ ước trăm năm.
10-8-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét