Thứ Năm, 27 tháng 10, 2016

CHIU HÀ NI

Gặp em chiều cuối thu
Thủ đô nắng vàng, nắng đỏ
Những đại lộ mênh mang lộng gió
Lòng người thu hẹp nhân gian.

Bên em và ly cà phê miên man
Những mỹ từ ngọt vào từng giọt đắng
Hà Nội ồn ào trong em thầm lặng
Ta biết hiểu sao em?

Ta chợt nhận ra
Vì sao chiều dài thêm
Những ngõ phố vẫn nhọc nhằn khúc khuỷu
Có lẽ ta yêu những gì là dĩ vãng
Trong mắt em như quyến rũ cần sa
Những nụ thời gian chớm lên rồi vụt tắt.
Sao băng giữa ban ngày chạm mặt
Xóa màn đêm.

Ta chỉ muốn mùa thu dài thêm
Để cho ta yêu vài phút nữa
Kịp nghe sóng vỗ vào tim chan chứa
Nhịp chiều mênh mông.

Đừng như đôi bờ của dòng sông
Bốn mùa nhìn nhau ngơ ngác
Chỉ nhớ nhau qua những con sóng bạc
Đổ màu thu lên bóng nửa khoang thuyền.

Để lại trong ta màu Nhớ lẫn màu Quên
Vết sần chai sạn nên duyên lỡ làng
Trong tim.


28-10-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét