EM – HÀ NỘI
Về với em từ nắng gió xa xôi
Ta đón nhận những cảm xúc diệu vợi
Em thuỷ chung bao mùa vẫn đợi
Vẫn một màu tím biếc cánh bằng lăng.
Chỉ tiếc rằng mùi hoa sữa chẳng còn
Hay có lẻ mỏi mòn như em vậy
Mùi trầu cay đêm đêm thoang thoảng cháy
Vào thi ca những nốt lửng vui buồn.
Ta lặng lẽ về, em có nhớ không?
Những kỉ niệm phôi pha mười năm trước
Thuở ta yêu những con đường xuôi ngược
Ngõ phố thường về vắng vẻ đêm khuya.
Em không còn duyên dáng nét ngày xưa
Cái thấp cao chen chúc
vào hối hả
Ta ngạc nhiên, em già đi nhiều quá
Để tình yêu ta chợt thoáng rã rời.
Ta từng yêu những ô cửa chơi vơi
Đêm mùa hè cùng ta thức trắng
Soi mây nước chiều thu sang lẳng lặng
Để lang thang trong đó những nụ cười.
Ta yêu em và yêu biết bao người
Của một thời ta gọi là Hà Nội
Ta chỉ tiếc em đổi thay bao nỗi
Sớm ta về chợt bỗng thấy nao nao
Em ngày xưa giờ lưu lạc phương nào?
2-10-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét