CHUYỆN XƯA
Em nhớ không những câu hỏi ngày xưa
Chỉ hạ vàng và thu xanh mới hiểu
Chỉ đêm về
ôm mòn chăn, mòn chiếu
Câu trả lời đứng
đợi ánh bình minh.
Chuyện ấy ngày xưa không chỉ
chúng mình
Đôi lứa
yêu nhau cứ hoài ngễnh ngãng
Ngỡ vô tư là bè là bạn
Khi một mình ngóng mỏi phía bên kia.
Tự dẫm chân ta trong ráng chiều về
Bẻ ngón tay mòn thời gian khắc khoải
Lo vô tư thành một
ngày trống trãi
Lối chung về xanh cỏ giấu hài xưa.
Câu hỏi một thời níu nắng, đuổi
mưa
Trong bàn tay nắm chặt đầy
tiếc nuối
Ta cùng em hỏi, hỏi hoài bao buổi
Câu trả lời cứ vắt vẻo miên man!
27-10-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét