Gặp em một buổi chiều thu
Sau cơn bão lũ còn mùa sương mây
Thương em chẳng
quản bùn lầy
Vượt
gian nan đến nơi này hỏi thăm.
Đường
xa vẫn nét trăng rằm
Vẫn màu tình nguyện bao năm chẳng
mờ
Giữa dòng đời
một nét thơ
Nụ cười
thương lắm, bến bờ quản chi.
Trong Nam, ngoài Bắc về đây
Thương người chịu lụt, chịu lầy gió sương
Áo quần, giày dép, gạo cơm
Bàn tay em nắm dẻo thơm lạ
lùng.
Tiếc rằng chẳng được
đi cùng
Kệ chi biển rộng, chập chùng núi cao
Ơn em nhiều,
chẳng biết sao
Mai sau lỡ nhịp, lại vào chốn em.
Phất phơ sợi
nắng ven thềm
Ánh vào mắt ấm mà thêm ngại ngùng
Dân nghèo nên sống thủy chung
Cảm ơn em đã đến
cùng với quê.
26-10-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét