Có bao giờ em thấy mùa thu
Làn mưa trắng trải theo đời đốm bạc
Mơ tâm tưởng, em dõi cùng thu hát
Góc nhạc buồn níu cổ phố thi nhân.
Có bao giờ em thấy nhớ mùa xuân
Dòng hoa nở len dòng đời vội vã
Gặp dáng quen, giọng quen mà như lạ
Để mùa xuân đổ nhớ tím góc trời.
Có bao giờ em nhớ mùa hạ rơi
Nắng hoe vàng lên đỏ chùm phượng vĩ
Cái chia tay xa, gần mà lạ nhỉ
Níu bần thần một khoé giọt sương vơi.
Có bao giờ em nhớ đông lạnh hơi
Len vào áo, vào tóc se sợi buốt
Một người đi về phía đời thân thuộc
Bỏ sau lưng chai sạn níu nhọc nhằn.
Chỉ bốn mùa mà bao lối băn khoăn
Cho em nhớ và anh quên một thuở
Những tháng ngày miên man còn chưa đủ
Chiều lại chiều nhặt mãi tím mơ rơi.
16-10-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét