Ta gặp em nơi mùa hạ
bắt đầu
Cái nắng chói chang chỉ là bỡ ngỡ
Hoa mùa xuân mới đơm thành trái nhỏ
Như bàn tay lọt ấm giữa bàn tay.
Đôi mắt
em như nốt nhạc đong đầy
Lên bản tình ca ru năm tháng
Cứ miên man như không hề
lãng mạn
Mà bao người
ửng đỏ
má ngất ngây.
Đi cùng em suốt mùa hạ bao ngày
Cứ nhầm mãi dấu chân là dấu nắng
Nên vắt qua vai cái nhìn thầm lặng
Để
long lanh hoa đỏ chói mênh mông.
Về quê xưa thì thầm
với dòng sông
Em tha thướt
như bao mùa sóng vỗ
Cứ dập dìu ôm xoãi theo bờ cỏ
Để
câu hò man mác mãi vào lòng.
Mùa hạ xa rồi em có nhớ không?
Ta đã đến với mùa thu lưu luyến
Chưa kịp
chào nhau đã thành kỉ niệm
Có còn không mùa hạ nắng đầu
tiên?
26-10-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét