Khi em về
Ta thấy áng mây bay
Chầm chậm
Bồi hồi
Len vào khung cửa
Ta hỏi
Mây gió gì lạ thế
Chỉ biết nhìn và man mác lao xao
Con đường ta đi đến tận phương nào
Mà em vẫn một mùa xưa ngơ ngác
Biển ẩn mình trong những con sóng bạc
Em ẩn mình trong tím biếc chiều nghiêng
Ta giật mình
Bàn tay nặng thêm
Nỗi cô đơn một mình sương lả tả
Chỉ ta yêu cốt sống là ngã rạ
Đưa sương chiều tìm lại lẽ xưa xa
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét