Thứ Bảy, 12 tháng 11, 2016

MẠ LÀM THƠ
Một đời gồng gánh nuôi con
Cuối đời được nghỉ mới bòn viết thơ
Chữ, lời chen nắng, đội mưa
Tảo tần sớm tối, lại vừa cảnh quan.
Lời thơ mộc mạc, giản đơn
Cho con, cho cháu, họ hàng, người thân
Đôi khi chống bút dừng chân
Đó đây kỉ niệm, lạ, gần, chốn xưa.
Một đời nặng gánh đò đưa
Người đi, bến vắng, chợt thừa thi nhân
Ghép hoa, ghép lá thành vần
Vui quên tuổi tác, thành thân cảnh vời.
Mạ rằng mạ viết để chơi
Đó đây năm tháng nghẹn lời rảo thơ.
11-11-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét