Chủ Nhật, 27 tháng 11, 2016

NHỚ FIDEL CASTRO

Mỗi con người có một kiểu nhớ riêng
Tôi nhớ về ông không theo tuổi tác
Ông đến đây những ngày bom rơi, đạn lạc
Chân dẫm lên những đau xé dữ dằn.

Cách nửa địa cầu, ông đến Việt Nam
Nước mắt ông nguội đi ngày đỏ lửa
“Sông Bến Hải sẽ nối bờ hai nửa
Để lá cờ kia tung cánh nóc Sài Gòn”.

Một cuộc đời chung thủy sắt son
Với đất nước ông, với chúng tôi- bè bạn
Sáu trăm ba tám lần kẻ thù nổi giận
Tôi nhớ ông theo lịch sử tháng ngày.

Mọi người nhớ ông theo những đổi thay
Theo ông và chúng tôi dọc năm tháng
Chiến tranh đến hòa bình, đau thương, bè bạn
Ông có mặt mọi lúc, mọi nơi.

Tôi nhớ ông bằng những nụ cười
Sẻ chia khó khăn trong nước mắt
Bênh viện, ngôi trường, những con đường xa tắp
Nối Miền Bắc đến trái tim Miền Nam.

Lịch sử nhớ ông những biến cố thăng trầm
Cũng có những người khen, chê đủ kiểu
Thế giới muôn màu, tốt xấu đều không thiếu
Tiễn ông đi vào huyền thoại sớm chiều.

Theo chân ông còn trăn trở bao nhiêu
Nhân loại nhớ, quên xếp nhao vào đó
Chỉ ai hiểu sẽ nhớ ông rất rõ
Thay nhân gian đưa tiễn phút ngẹn ngào.


27-11-2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét