Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2017

Giữ tình yêu mong manh
Như giọt sương treo đầu ngọn cỏ
Chỉ một tia nắng thôi
Đừng nói chi đến ngang đời làn gió
Cũng làm bản tình ca dang dỡ vỡ tan.
Chỉ có thể là đêm tràn
Để ta giữ mãi em trong đó.
Đừng bao giờ đưa em ra nắng gió
Bởi tình yêu mong manh
Quá trong suốt long lanh
Và nhạy cảm tận gốc rể sự yên lành.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét