Thứ Sáu, 13 tháng 1, 2017

Đường quê thẳng tiến về đơn nẻo
Chợt tiếng chim gù nhột sương đêm
Ven lề rả rích vài tiếng nẫu
Chợt hơi xuân lả lã tóc mềm.
Em níu cùng ta trong giá buốt
Nghe tiếng đôi cùng gõ hơi chùng
Nhịp sẻ chia nhón vào nhịp bước
Thật ngạc nhiên, xa lạ thành chung.
Con đường xa lâu thành gần lại
Biết ngày mai quen, lạ ngập ngừng?
Ai bỗng sợ tơ giăng hụt hẫng
Như nốt trầm khóc giữa mênh mông.
Năm cũ hết, ta vừa mới biết
Đã lo âu vẽ nét trùng phùng
Thay gấm áo thành tơ hoạ tiết
Đưa nhau về ươm chốn thủy chung

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét