Nói tin ư? Không!
Nói yêu ư? Không!
Và chẳng ai nghĩ về điều đó nữa!
Nói yêu ư? Không!
Và chẳng ai nghĩ về điều đó nữa!
Ta cũng một thời từng tin như thế
Con người!
Lý tưởng!
Yêu thương!
Sự lụi tàn làm ta chín chắn lên
Ngưỡng tới hạn không dập nổi
Sự tính toán làm ta khốn khổ - ta thừa biết điều này
Không như bảng cửu chương
Hai lần hai nhất định thế nào cũng bốn.
Ta
không tin, không nghĩ
Dẫu
tất cả chẳng bao giờ là muộn
Xét
cho cùng cũng chạy trong chu kỳ xoắn ốc kỳ quặc
Nhìn
lên!
6-4-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét