Người đời gọi em: hoa dại!
Hay vì em mọc bên đường?
Đón anh mỗi ngày qua lại
Mà em chịu đựng gió sương!
Hay vì em mọc bên đường?
Đón anh mỗi ngày qua lại
Mà em chịu đựng gió sương!
Em dại vì em chân thật
Khoe sắc và cả tấm lòng.
Đắng cay làm em giấu diếm
Một đời gai góc chờ mong.
Biết anh đi tìm hoàn mỹ
Em cứ ngây thơ thuở nào
Chẳng bao giờ khôn lên được
Ngượng ngùng chút
lại lao xao.
Em mãi vẫn là hoa dại
Bên anh, kẻ ngốc dại khờ
Bao giờ hiểu mình cho nổi
Đừng khôn, dẫu chỉ trong mơ.
26-4-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét