Thứ Sáu, 14 tháng 4, 2017

CUNG BẬC TÌNH YÊU


Nhớ không em, tình yêu thuở hai mươi
Ừ, cái tuổi ngọt ngào mà nông nỗi
Nụ cười tắt, anh sai, em bối rối
Để lo âu năm tháng tiếc về nhau.
Em nhớ không, và mười năm sau
Tình yêu thương giờ thành cơm, thành cháo
Con ốm đau, vợ chồng phiền não
Sự ngọt ngào thay bằng những lo toan.
Và cứ vậy, lại mười năm ngút ngàn
Những hôm về khuya, cửa không chặt nỗi
Những lo lắng thành dằn vặt đến tội
Cay đắng, ngọt bùi trộn lẫn băn khoăn.
Để năm mươi, tình yêu thương lặng yên
Anh từ bỏ thú vui, trở về yên ả
Ta nói với nhau về hoa, về lá
Sống chậm hơn trong nếp cũ xô bồ.
Thêm mười năm, yêu em cũng vậy thôi
Trái gió, trở trời, tiếc thời tuổi trẻ
Em vẫn hàng ngày chợ búa và hơn thế
Gánh thay anh những nền nếp nhọc nhằn.
Cứ vậy rồi, năm tháng chất nhiều thêm
Tình yêu xưa thành nghĩa tình sâu nặng
Như con sóng nghỉ trên bờ cát trắng
Vọng vào không gian âm ỉ du dương.
Anh và em, những cuộc sống bình thường
Cứ lặng lẽ trồng cho đời hoa trái
Để cuối cùng ta quay đầu nhìn lại
Cung bậc yêu xếp gọn, đúng chưa em!
12-4-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét