Thứ Tư, 26 tháng 7, 2017

CÓ MỘT THỜI NHƯ THẾ



Em đi áo trăng lồng mây nước 
Thả xuống hồn anh những dại khờ. 
Bóng em lửng giữa hai nhịp bước 
Chẳng vội vàng mà rối đường tơ. 

Hoài niệm nhỏ, tình đời cũng nhỏ 
Vẫn ươm mầm đợi nắng mùa sau. 
Đất vẫn ngậm mưa Ngâu thoáng ướt 
Khẽ vun lên năm tháng phai màu. 

Con đường vắng cuối cùng lãng đãng 
Dắt vào miên man thuở ngại ngùng. 
Lòng dịu ngọt giữa trời nắng rát 
Nhớ một thời ngỡ trắng thuỷ chung. 

26-7-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét