Ta trở về nơi nắng đã đi qua
Mùa Hạ cuối dắt trong từng kẽ lá
Dấu chân em giữa chiều xưa óng ả
Vẫn đậm, mờ trong kỉ niệm mênh mang.
Mùa Hạ nay không còn những điệu đàng
Bóng người xưa chỉ còn phảng phất
Thời gian hong khô giòn sự thật
Chỉ là duyên dáng chút chiêm bao.
Hạ đi rồi, Thu rón rén nao nao
Từng hạt mưa chìm dần kí ức
Tình yêu ngủ trong hoài niệm dần thức
Đếm thời gian qua tiếng lá lao xao.
Chuyện hôm nay vẫn giống chuyện năm nào
Ta vẫn vậy, nông nổi và lắm chuyện
Em lặng lẽ mơ màng trong thánh thiện
Đánh giá người bằng sâu thẳm xa xôi.
Ta biết rằng, yêu không thể chia đôi
Mỗi đứa ôm một nửa về hai phía
Lỡ trao rồi, lại ngậm ngùi thấm thía
Đâu suy tư như bản nhạc lưu truyền.
Nuôi tâm hồn bằng những khoảng lặng yên
Nuôi thể xác bằng ồn ào phồn thực
Bâng khuâng ngủ khi giấc mơ còn thức
Nhặt vui buồn rơi vãi ngõ xưa qua.
Giữa hai mùa, lối tình yêu đi xa
Ta muốn nói những gì chưa nói được
Ươm mắt em một khoảng trời mây nước
Để nắng về nối lại tháng ngày qua.
30-7-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét