Được quay về với khói rơm, khói rạ
Nhớ nồi cơm mạ nấu,
nhớ chiều quê
Lam khói biếc như mây sà da diết
Vừa bước qua đã hẹn bước ngày về.
Cơm mạ nấu, rơm thừa mà củi thiếu
Gạo vừa xay, lặng lẽ vệt phù sa
Mùa đông lạnh, mưa chen cùng với lửa
Tí tách rơi nên khói cũng thành hoa…
Bao nhiêu năm ngỡ chỉ còn dĩ vãng
Ước mơ đi, gửi lại khói rơm mồi
Cơm giáp hạt không còn mùi lửa thổi
Chén, bát, đũa, thìa lận đận vậy thôi.
Cơm lửa rơm mà cháy bừng khát vọng
Quần áo sờn nên hóa cánh bay xa
Nay về lại bên nồi cơm thuở trước
Vẽ ngậm ngùi lên khói thoảng ngày qua.
30-7-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét