Chỉ là điều quen
thuộc ta gặp hàng ngày
Ánh sáng cong trên
con đường thẳng
Chân trời gần,
Chân lý thì vô vọng!
Tọa độ nào tuyệt đối
nói ta nghe.
Những hệ qui chiếu
cứ lần lượt diễu qua
Phép biến hình bảo
giác không còn quan trọng
Toán tử chu kỳ
cũng tương đương vô tận
Thăng trầm như lối
quen thuộc hàng ngày.
Người tỉnh chê người
say
Người say loay
hoài người tỉnh
Rốt cuộc cả hai đều
không nhìn về cái đúng
Cuộc thảo luận vô
duyên!
Có lẽ chân lý thuộc
về đưa trẻ sơ sinh
Chỉ nhìn thấy bàn
tay khua trước mặt
Tai còn ù chẳng
nghe gì được, mất
Chỉ tự mình tồn tại
với bản năng.
Những đường cong uốn
lượn từ ngàn năm
Những phương trình
nay đúng, mai sai trái
Ta chợt hiểu không
gì là mãi mãi
Ánh sáng vẫn cong
trên lối thẳng hàng ngày.
30-9-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét