Có một mùa gửi nắng
đến bên em
Em gọi đó là mùa
dĩ vãng
Có ngọn lá vàng
theo gió lãng đãng
Em gọi là ngọn lá
mùa xưa.
Ta cẩn thận nhặt nắng
trong mưa
Em chỉ bảo, giọt
khóc thời nông nổi
Nhớ hay quên, cũng
chỉ là phút vội
Sự thật là một khoảnh
giấc mơ đời.
Lại mùa thu và lá
úa cứ rơi
Lại thăm thẳm điệu
sầu bao năm trước
Ta và em có bao giờ
nhặt được
Ngọn lá vàng gửi
nhớ đến mùa xưa?
30-9-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét