Thứ Ba, 5 tháng 9, 2017

EM CŨNG TỪNG LÀ CÔ GIÁO

 

Ta nhớ lắm những ngày thu năm ấy 
Bóng em xiêu chiều nắng, lá vơi đầy. 
Hoa sấu muộn ẻo rơi chìm đêm vắng 
Chỉ còn hơi non thoảng má ngất ngây. 

Em còn nhớ một thuở là cô giáo 
Dáng mảnh mai như phấn trắng bốn mùa 
Những bài giảng tình yêu thương đất nước 
Đưa nhau về say đầu buổi, lạ chưa? 

Nay khô xác những mùa thu kỉ niệm 
Những lo toan trên cơm áo hàng ngày 
Có làm em nhớ lại thời xưa ấy 
Giảng ngọt ngào trong nhọc khó, đắm say. 

Biết em nhớ, nhớ lắm ngày khai giảng 
Để được quàng khăn cho những mầm non 
Nay nhìn lại một thời làm cô giáo 
Nước mắt rơi ứa đẫm vệt sống mòn! 

5-9-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét