Em đi về nơi ấy cuối mùa thu
Rắc nắng bạc lên dấu mòn tiễn biệt
Lá vàng nghiêng ngó theo em da diết
Thu ngập ngừng chao mãi khúc tình ca.
Em đi về lối ấy vãi vương hoa
Kí ức một thời cháy mòn dĩ vãng
Như mây xa mãi trôi vào quên lãng
Chôn yêu thương xấp mép cuối chân trời.
Em đi về nơi ấy buổi se hơi
Mỗi mùa qua lại nồng nàn ấm cúng
Như thời gian không là gì, chập chững
Cứ non tơ, nông nỗi thuở ban đầu.
Nơi em về, cỏ đã nhú mùa sau
Hoa đồng nội bám chạt vào hoài niệm
Tuổi thanh xuân em vẫn còn lưu luyến
Trên ô cửa xanh lớp học ngày nào.
Em đi về nơi xa những vì sao
Nên có một nhấp nháy tìm lối cũ
Góc đường xưa giờ bâng khuâng lá rũ
Mỗi hoàng hôn lại cháy đỏ kiếm tìm.
Mùa thu về, thức tỉnh một trái tim
Cứ chập chờn giấc ngủ thời trai trẻ
Nhắc nơi ấy có một người rất khẽ
Gõ nhẹ nhàng nối nhớ ẩn sâu xa.
Cuối mùa rồi, hoa lại đến tìm hoa
Mật ngọt đã giấu vào chùm quả chín
Chỉ còn màu yêu thương bịn rịn
Cháy một trời man mác những ngày xưa.
21-10-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét