Chủ Nhật, 29 tháng 10, 2017
KIỆT SỨC
Cây cối kiệt sức rồi
Em có biết không!
Rừng đã lụi
Ruộng đồng giờ chát mặn
Ruộng lúa, hoa màu…
Hoá chất xót đắng
Hoa trồi lên!
Đau đớn tỉa quả non.
Không khí kiệt sức rồi
Em có biết không!
Những nhà máy…
Công trường và khói bụi
Những hình nhân đi đi, về về sớm tối
Nửa bữa cơm hắt đổ chẳng thèm ăn!
Con cái kiệt sức rồi
Em có biết không!
Những núi học hành đè vai non nớt
Những thay đổi
Thiên tài cũng bất chợt
Những mong mỏi lớn lao
Cha mẹ ngao ngán kỳ mong.
Ta cũng kiệt sức rồi
Em có biết không!
Hai vai gánh bao nợ nần cuộc sống
Dưới bàn chân
Mọc rêu thời thơ mộng
Và khát khao như nước chảy tràn lan.
Mọi thứ kiệt sức rồi
Em có biết không!
Những mơ ước về một bình yên giản dị
Mái nhà nhỏ
Hạnh phúc nhẹ nhàng
Lúc thảnh thơi là những lời thủ thỉ
Là vui chơi của trẻ lúc về nhà
Tất cả vẫn còn xa
Rất xa…!
26-10-1012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét