Thứ Hai, 16 tháng 10, 2017

ÔM VỀ QUÁ KHỨ



Em một mình lặng lẽ
Gói hết nắng mùa thu
Anh cầu toàn mọi nhẽ
Giữ trong tim tình yêu.

Con đường xa đến thế
Biết bao giờ gió ngừng
Trời thôi không rơi lệ
Đêm ấm về giao lung.

Những chặng đời mệt mỏi
Cuốn về cuối chân trời
Những lời xưa thăm hỏi
Lưu lạc vào muôn nơi.

Chỉ còn đôi triết lý
Ta cùng nhau ngẫm nghiền
Gắn vào vai tri kỷ
Nên giả vờ hồn nhiên.

Bởi vậy thu cứ mở
Những con đường xa xôi
Để dại khờ đôi lứa
Lạc lòng hoài bao nơi.

Hoa bao mùa kết trái
Ngọt vào bao tâm hồn
Người khôn thành kẻ dại
Lơ đãng nhìn hoàng hôn.

Thu cùng người lãng đãng
Giang hồ như năm xưa
Nay trở về mái cũ
Ngắm cỏ mầm sau mưa.

Chỉ còn mùa thu cũ
Thấm vào trong thịt da
Nhịp đập như cũng cũ
Không nhẹ nhàng thiết tha.

Trong bóng chiều thu ấy
Vẫn có người mãi mê
Đi về khung quá khứ
Kiếm lại thời si mê.


17-10-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét