Thứ Bảy, 18 tháng 11, 2017




CÂU CHUYỆN CHUYẾN ĐÒ NGANG 

Bao nhiêu năm nghề chọn người lặn lội 
Để em miệt mài những chuyến đò ngang 
Dẫu mưa, nắng qua bốn mùa sớm tối 
Những ưu tư không che được dịu dàng. 

Ai đó nói những lời hay, lý tưởng 
Em thì không, vẫn công việc sớm chiều 
Không luận lẽ những hội, đàm trí thức 
Hoạch định tương lai bóng bẩy cao siêu. 

Em lặng đẩy những chuyến đò năm tháng 
Găm thời gian trên những vệt sóng tràn 
Vỗ vào trái tim đàn em chăm bẵm 
Những ngọt ngào dìu dắt vượt gian nan. 

Em tự thấy cũng bình thường như họ 
Cũng con thơ, mẹ yếu, một gia đình 
Cũng cuộc sống những lo âu chắp nhặt 
Không phải thánh nhân tô vẽ lung linh. 

Chuyến đò ngang cũng chậm theo tuổi tác 
Khách đi qua, người vội, kẻ quay đầu 
Có nụ cười chen với giọt nước mắt 
Có kỷ niệm về từ góc sâu, rất sâu. 

Những chuyến đò vốn vậy đã rất lâu 
Không ai biết trong em điều thầm kín 
Mong những chuyến đò tĩnh tâm, lương thiện 
Để em nuôi ấp ủ thuở ban đầu. 

Khách qua rồi sẽ đi đâu, về đâu? 
Mà em khóc trên mái đầu điểm bạc 
Câu chuyện đò ngang thăng trầm như hát 
Một chuỗi ngày đau đáu, khát vu vơ. 

18-11-2017


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét