CHÀO TOKYO
Em ơi!
Tokyo vơi đầy lá
rơi
Mùa thu xanh ngát,
ngát xanh trời
Miên man vàng nắng
rắc vườn nắng
Để lại sau em thắm
nụ cười.
Ta gọi thu về khắp
nơi nơi
Chiều buông hơi lạnh
xuống tóc người
Nhanh nhanh vội bước
đi đâu ấy
Để hồn ta chùng đến
chơi vơi.
Em ơi, em ơi! thu
vàng rơi
Nốt trầm chen bổng
với se hơi
Ở đây ai ngắm mùa
say đắm
Mà tháng năm quên
hết chuyện đời.
Ta kể em nghe những
lạ kỳ
Xa xôi mang đến, thuở
em đi
Bên ta mưa lắm, em
nhiều nắng
Cứ chông chênh mà viết
thành thơ.
Em vẫn thật và ta
vẫn mơ
Say sưa như thể tự
bao giờ
Biết nhau lâu lắm,
nay gặp mặt
Tay nắm tay, mắt
ngắm ngẩn ngơ.
Ta hiểu em rồi,
Tokyo
Năm tháng qua đi
chẳng phai mờ
Mây giăng Phú Sĩ đời
tuyết phủ
Sông Tone như lụa
khoác làn tơ.
Ta nhớ em nhiều,
Tokyo
Sa-mu-rai, tình dạ
bên hồ
Mênh mang thư quán
thành lịch sử
Một người đi, bao
kẻ mộng mơ.
Phải xa nhau rồi,
Tokyo
Hẹn sau gặp lại,
qua màn sương
Nhắn em cứ giữ
trong tim ấy
Một chiều thu, nào
Tokyo!
6-11-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét