GÓC NẮNG ĐẦU TIÊN
Phượng mùa này đã chớm nở chưa em?
Khi vạt nắng chiều xuân còn tiếc nuối
Ghế đá xưa vẫn lưu hình
bao buổi
Gió lang thang về hương sớm ngất ngây.
Chớm hạ rồi, má ấy có đỏ hây?
Tóc có xanh, lồng
phất phơ nắng rãi
Cải lên ngồng, gửi hoa vàng ở lại
Một mùa xưa ân ẩn cứ xa dần.
Sóng rì rào, sóng mỏi có
dừng chân?
Để anh vẽ vào thơ màu ngọc dát
Một thời em chênh chao trong thơ, nhạc
Xao xác hồn ngọn lá chiết thời gian.
Nơi em xa, hoa nắng có ngập
tràn?
Che em tránh đắng
cay và trăn trở
Chỉ giữ lại trong mắt em nỗi nhớ
Đủ tần ngần mùa hoa cải bâng khuâng.
Hai sắc giao mùa kên kết làm thân
Ve ngân tiếng,
trời rung nghiêng đáy nước
Như em rẽ giữa dòng đời xuôi ngược
Cắt thời gian, tìm lại
ngã đường về.
Hoa phượng mùa này rai rải đêm khuya
Cánh mong manh đánh thức chùm dế cỏ
Dế giật mình gảy đàn
trong giấc ngủ
Phím vô tư,
buông rũ khuấy mênh mông.
Mùa giao mùa vắt
say đắm vào mong
Khuông nhạc nhấp nhô nốt trầm, nốt bổng
Như dấu xưa em bước trong hoài mộng
Giấc mơ xưa ngơ ngác lạc lối về
Ta chen cải
vàng vào phượng đỏ hoe
Thay một thuở, nguôi ngoai lòng bịn rịn
Nắng cung cúc rải lên bằng lăng tím
Nhắc em về góc nắng buổi đầu tiên.
12-5-18