VƯỜN HỒI ỨC
Ta trở lại thuở lá vàng chôn giấu
Những bâng khuâng và chờ đợi bất ngờ
Con sóng vỗ vào đôi bờ dang dở
Cứ rì rào thành khuông nhạc nên thơ.
Em đâu đó trong hồi ức vĩnh cửu
Như lát cắt vô tâm giữa thời gian
Ta dẫu lật lên muôn ngàn ngọt đắng
Bóng dáng em vẫn lạc giữa vô vàn.
Hồi ức lặng trong không gian yên
lặng
Ta như nghe xao động của từ trường
Máu trong ta chảy ồn ào quá thể
Xa vợi vời sắc thái nhịp yêu thương.
Thời gian lật từng góc vườn hoài niệm
Những chuyện xưa lại nhu nhú nảy mầm
Dưới sâu thẳm là rì rầm quyến luyến
Đẩy ta vào lạc giọng xướng dư âm.
2-5-2018
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét