THAN
Thơ
tình hay thật hiếm
Giữa bộn
bề lo toan
Lương
thì không đủ sống
Xã hội
đầy lăng loàn.
Họ đâm
ghe ngoài biển
Họ phá
nhà trong nhà
Đức
Chúa Trời Hội thánh
Bầm giập
mỗi oan gia.
Giáo dục
thì thảm cảnh
Trông
gì đến tương lai
Mạnh ai
người ấy sống
Bất kể
chi giống loài.
Hòa
bình lo ngay ngáy
Bữa ăn
chưa no tròn
Thức ăn
toàn độc tố
Cứ ca tụng
vàng son.
Người
người lo nói dối
(Nói thật
sợ đủ điều)
Loạn
trên rồi loạn dưới
Cả một
dàn loa điêu.
Luật
thì mê mải bận
Đắp cho
kẻ vương quyền
Dân thì
lo thủ phận
Cùng đường,
sống nhờ duyên.
Trông lại
thời xưng bá
Vẫn còn
kẻ thương dân
Nay hòa
đồng một cấp
Thật giả
vua lẫn thần.
Thốt những
lời cay đắng
Tủi phận
hàng triệu người
Đem mưa
đi đuổi nắng
Bèo dạt
cánh trời ơi!
Một đôi
người trăn trở
Không
thay được thế thời
Lỡ mục
rồi, theo ruỗng
Vá lại
người lẫn đời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét