Thứ Ba, 7 tháng 8, 2012
MÃNH LIỆT CỦA TÌNH YÊU
CÁNH HOA RƠI
Nếu có một ngày hoa rụng cánh đầu tiên
Thì em hãy đừng nhặt mà đến nhé
Anh sẽ đón ở đầu đường, rất khẽ
Thả dịu dàng, âu yếm vỗ về em.
Hoa rơi làm nắng xé nhiều hơn
Cuộn sợi vàng vào tay em bối rối
Em đừng lo và cũng đừng giận dỗi
Hoa giữa đời rụng cánh bởi em thôi.
Nỗi lo âu đến mộc mạc không lời
Để tình yêu giấu mình trong nốt lặng
Để bao người mãi miết chờ, mãi đợi
Hoa đã tàn, năm tháng cũng quay lưng.
Nỗi dày vò cũng một nửa dửng dưng
Nỗi khát khao cháy nhiều hơn có thể
Anh nhẹ nhàng bế em lên khẽ thế
Nụ hôn đầu có ướt nỗi không em?
AZ 7-8-2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét