Về quê chợt biết mình còn thương
Sau vườn quả chín ngọt ngào hương
Cành nhãn đu đưa thời thơ dại
Bóng khế che cay đắng dặm trường.
Tan buổi chợ về theo mái đê
Bóng dì, dáng mẹ lẫn dáng quê
Thơm mùi sắn ủ man mác thế!
Gió đưa tre gãi buổi chiều về.
Nhớ lại thuở xưa bè với bạn
Mót lúa, đua trâu, giận rồi cười
Giờ xa lắm mỗi phương một đứa
Người đi, hồn gửi chốn quê ơi!
AZ 16-8-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét