Anh
gặp em giữa mây trời gió lộng
Giữa
trung du ngan ngát những đồi chè
Cơn
mưa đêm còn đọng vào đất ấm
Chừng
đó thôi cũng đủ thấm đam mê.
Anh
đã nghe những lời thân yêu nhất
Cho
những bông hoa rừng núi Tân Trào
Anh
đã đọc những vần thơ đẹp nhất
Đầy
miên man cô gái núi thanh tao.
Nơi
em ở lung linh trời, mây, nước
Tỏa
vào anh bóng ảo diệu mê hồn
Con
suối đổ vào lòng người thấm ướt
Những
dạt dào nguồn cội trào tuôn.
Cầm
tay em một thoáng mà bối rối
Ấm
vào trong mắt nắng có được lâu?
Khẽ
một chút mà làm duyên đến thế
Để
đi đâu vẫn ngọt lịm ban đầu.
Anh
chỉ tiếc thời gian không dừng lại
Để
không gian không phải bước vội vàng
Say
ít nắng ngã nghiêng vào hương gió
Gửi
hoa rừng nhớ buổi ấy anh sang.
Tuyên
Quang 27-11-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét