Chủ Nhật, 22 tháng 11, 2015

VIẾT CHO NHỮNG NỮ SINH VIÊN KHOA ĐIỆN




Có một miền đất ấy nở hoa xanh
Em gọi là miền bình yên bỏng cháy
Miền đất với người bao đời vốn vậy
Năm hai mùa mưa nắng đã thành thơ.

Nơi em mơ, mơ đến tự bao giờ
Những con suối đổ vào hồ man mác
Những dòng sông tung mình quăng lưới bạc
Ngày nối ngày, mãi miết chảy trong tim.

Những gian truân và sóng gió đời mình
Em đã nếm và anh từng đã trãi
Có ai hỏi: sao em không dừng lại?
Cứ mãi mê in bóng núi rừng xa.

Hay em khát khao những ráng chiều tà?
Rực cháy bừng ước vọng thời con gái
Chỉ yêu và đi, không bao giờ ngần ngại
Ươm tuổi xuân vào ánh điện ngày mai.

Em nhớ không những ngày tháng miệt mài
Để đặt bước vào hành trang thế kỷ
Một nửa em gửi anh, nhiều không nhỉ?
Nửa ngần kia vọng khát núi rừng xanh.

22-11-15

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét