BỎ MÔN LỊCH SỬ
Lịch sử nước ta bốn ngàn năm
Tính tròn cho chẵn, khỏi băn
khoăn
Bao đời dựng nước và giữ nước
Máu, mồ hôi, nước mắt nhọc nhằn.
Từ thuở tuần trăng chia ngày
tháng
Ngày nay máy tính tính phăng
phăng
Dân yêu Tổ quốc như núi đá
Đất nước hiên ngang đứng vĩnh
hằng.
Nay lạm gian nan, thời khốn
khó
Con em đứa học, đứa bỏ ngang
Sử sách, văn vẻ, cất một xó
Ngày tháng kiếm ăn, đói làng
quàng.
Thời gian đâu nữa, câu với chữ
Bụng dạ ngổn ngang, phú, thi,
văn?
Dân đành bấm bụng theo mấy thứ
Học nhanh vài chữ, kiếm gạo
ăn.
Trong lộng, ngoài hành, lo với
lắng
Ai còn yên ổn với xa xưa
Dân nghèo vốn dĩ nhìn rất ngắn
Họ cũng một tầm, ấy lạ
chưa?.
Không nói, cũng là quên lịch sử
Bốn ngàn năm vận nước hùng cường
Vờ vịt ném vào dăm môn nửa
Đọc thì thương, bàn luận càng
thương.
Còn gì đâu mà sách với sử
Biển bạc, rừng vàng bán hết rồi
Chỉ còn lăn tăn dăm câu chữ
Lưu truyền trong thiên hạ mà thôi.
Biển bạc, rừng vàng bán hết rồi
Chỉ còn lăn tăn dăm câu chữ
Lưu truyền trong thiên hạ mà thôi.
Không biết mai sau còn con
cháu
Còn nước Nam, đất Việt, máu Rồng
Còn cháu tiên, họ tộc Âu Lạc
Từ Hà Giang, chữ S còn không?
Dân lủng củng, họ càng quẫn trí
Vá ngược xuôi tấm áo nát nền
Thôi, nén đau, tìm người tài giỏi
Đưa nhân dân, đất nước bừng lên.
16-11-2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét