Thứ Bảy, 12 tháng 3, 2016

BÊNH VIỆN

Vậy là kết thúc một tuần nằm trong bênh viện và đau ở nhà. Cái bệnh sốt xuất huyết muôn thuở tưởng như chỉ nói về người khác lại len lỏi vào tận trong máu mình. Mấy ngày đầu cứ tưởng sốt sơ sơ, vậy mà khi vào bênh viện nghe bác sĩ dọa cũng khiếp. Bốn ngày nằm trong viện được chứng kiến những bênh nhân đau ốm, mà may là phòng mình toàn bệnh nhân sạch. Một cặp vợ chồng già, ông đau, bà chăm, hai người cãi nhau suốt ngày cứ như là không có ai bên cạnh. Hai ông già hom hem nằm giường bên cạnh thì cứ đến buổi chỉ có mấy đứa con gái đến đưa cơm và thăm hỏi. Hai chàng thanh niên chắc ở xa đến làm ăn nên chỉ có mấy thằng bạn đến chăm, chúng đổ tất cả thuốc kháng sinh, vitamin C, Oresol vào chung một chai nước to rồi lắc lên đưa cho bạn uống, bảo là đằng nào uống từng thứ vào dạ dày chẳng trộn đều. Mấy cô điều dưỡng thực tập thì còn non nớt, chưa có kinh nghiệm nên để bênh nhân la suốt... Đúng là chỉ mấy ngày vào viện với cuộc sống chậm lại, mình cũng thấy cuộc đời có ý nghĩa hơn những thứ phù phiếm hàng ngày ngoài xã hội. Một bó hoa, món quà tặng đắt tiền, một thân thể xinh đẹp... chẳng là cái gì khi con người ta quây quần bên nhau cùng chung cảnh ngộ, thông cảm và chia sẻ với nhau vui buồn.
Tiếc cái đến ngày ra viện vẫn chưa biết tên cô bác sĩ đã chăm mình mấy ngày.

2 nhận xét:

  1. Bạn quý mền. Bạn đã khỏe lại chưa? Mình rất lo cho bạn. Nhớ giữ gìn sức khỏe bạn nhé.

    Trả lờiXóa
  2. Cảm ơn bạn nhiều nhé, mình cũng khỏe rồi.

    Trả lờiXóa