Các anh đứng thành vòng tròn bất tử
Giữ biên cương giữa trời biển bao la
Máu các anh hòa hết vào biển thẳm
Sự hy sinh miết bút mọi bài ca.
Chúng tôi thả từng vòng hoa xuống biển
Lót cánh êm hơn cho các anh nằm
Cho đỡ đau những vết thương đạn bắn
Đáy biển cồn cào dậy sóng bao năm.
Chúng tôi khóc và thấy mình hổ thẹn
Trước những linh hồn Tổ quốc thiêng liêng
Gạc Ma, Cô Lin không là chốn hẹn
Sóng xa xôi không vỗ đến đất liền.
Ba mươi bảy năm trong lòng biển mặn
Nước vẫn đầy mà máu đổ khát khao
Hải đảo xa không một giờ ngơi nghỉ
Căm giận, lo âu năm tháng sóng trào.
Sau mươi tư người làm sáu tư cột mốc
Cắm thân vào đất giữ nước ngàn năm
Chỉ mấy giờ hơn bao năm tàn khốc
Cả dân tộc rùng mình dữ dội hờn căm.
Nơi quê hương qua bao mùa gặt hái
Ngày hẹn về đã vĩnh viễn hư vô
Người chờ đợi cũng khuất dần sông núi
Niềm tiếc thương chong nến đợi chờ.
Những bài hát về đảo xa, biển thẳm
Chẳng lạnh đi nòng súng giữ biển trời
Không mài nhọn thêm mũi tên, hòn đạn
Những con tàu vẫn cứ phải ra khơi.
Bao nhắn gửi vào vòng hoa tưởng niệm
Chúng tôi đau và hiểu sự đớn đau
Cả dân tộc sẽ một lòng bất khuất
Ngọn cờ đầu, hàng triệu bước theo sau.
Mỗi cuộc chiến, một vòng tròn bất tử
Ôm Tổ quốc trong trái tim dạt dào
Dòng máu nóng như bao người ngã xuống
Đất nước vươn mình đứng thẳng thanh cao.
13-3-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét