Ta đã từng mộng mơ trước biển
Với
thủy chung sóng vỗ cát vĩnh hằng
Ta đã từng cùng với em yêu biển
Yêu dạt dào sức sống thuở xanh trong.
Nhưng em ạ, biển không còn biển thẳm
Như tình yêu say đắm đến tột cùng
Biển đang khóc trong nắng chiều vội vã
Biển
ngẹn ngào trước bình minh sắc lóa
Biển
vô dung.
Ta được sinh ra từ biển khơi
xa
Thuở nôi đưa
theo nhịp nhàng con sóng
Ta lớn lên như thủy triều biển lặng
Giữa
miên man khao khát nước
chân trời.
Đã bao lần ta gọi biển ơi!
Dẫu
tít xa hay nằm xoài bờ cát
Biển
du dương
ru ta hàng câu hát
Về
quê hương,
đất nước, yêu thương.
Biển
cũng
như
ta, rất đỗi bình thường
Cũng vui đùa, giận hờn, lặng lẽ
Lòng ta nói thay biển lòng rất khẽ
Nỗi
thương
yêu có muối mặn ngọt ngào.
Biển
bây giờ vẫn
sóng vỗ xôn xao
Nhưng là sóng đầy mạn thuyền lo lắng
Em thân yêu, đừng vui khi biển lặng
Vì biển đang
khóc đau
đớn quặn lòng.
Ta không coi em là biển nữa đâu
Câu ví dặm có lẽ đành xa lãng
Biển
cô đơn
giữa bao người thương
cảm
Ta thấy mình quá nhỏ trước mênh mông.
Không còn phù sa từ những dòng sông
Không còn những làng cổ tích nuôi biển
Cuộc
sống vội vàng khiến người quá diễn
Chuỗi vận trù ngược đãi
với thiên nhiên.
Ta khóc trong nụ cười giả tạo bình yên
Bởi
ta biết sự trả thù của biển
Em thân yêu! Đừng nói lời vậy nữa
Biển đau lắm rồi, khóc chẳng mặn đâu em.
6-5-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét