Em trở về nơi em đã ra đi.
Ly cà phê vẫn giọt chờ giọt nhớ
Hàng me xanh rụng tàn theo hơi thở
Có ngọn nào xao động gót chân em?
Em trở về nao ngõ phố thân quen
Đường xưa trãi hai hàng mi vội khép
Tiếng lao xao của nắng chiều li biệt
Đã trôi vào góc dĩ vãng trái
tim.
Nhịp sống xưa vẫn đuổi bắt trốn tìm
Trong xao xuyến lá vàng lay nơi ấy
Vở ngày xưa khép ngày nay? Phải vậy!
Ôn nhẹ nhàng những ngày tháng mê say.
Nơi em về, nắng đã đỏ chiều nay
Ráng hoàng hôn sao nôn nao đến thế?
Nét Biệt Ly viết thành dòng Thương Mãi
Vào mắt em nỗi nhớ cứ dầm
dề.
Ta thấy em về trong ánh sao khuya
Trong giấc mơ
cháy một thời trai trẻ
Có tình yêu nào bâng khuâng nhỏ lại
Để xế tà cháy đỏ một màu Quên.
Nơi em về, kỷ niệm vẫn bình yên
Để đón
em bằng không gian chùng xuống
Thời
gian trôi vẫn cháy bùng ước muốn
Bước chân chung gạt cỏ lối đi về.
Vẫn
là em và nụ cười rất quê
Sao ta thấy chuỗi thời gian gầy quá
Đường cũ mỏi mòn tháng ngày vất vả
Tay lật qua những nét bút thơ ngây.
Kỷ
niệm xưa em ạ, vẫn còn đây
Trong góc phố, hàng cây, cầu vẹt bước
Dòng sông quê vẫn bóng trời, mây, nước
Trộn
hai màu Quên và Nhớ trao em.
22-5-2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét