Chủ Nhật, 12 tháng 2, 2017

HOA CỦA ĐẤT VÀ CỦA BIỂN


Có những ngày họ sống để quên
Có những ngày ta quên để sống
Là tháng Hai biên cương gió lộng
Là tháng Ba biển thẳm mênh mông.

Mỗi tháng một ngày cứ thế trôi
Mỗi năm một lần ai cố nhớ?
Những bông hoa lụi tàn trong lửa
Cháy lòng người trong nhớ ngoài quên.

Có bao giờ lòng ta được bình yên?
Giữa những mùa xuân xuôi chiều quá khứ
Đất vẫn đau, biển vẫn gầm giông tố
Và lòng người cay đắng vẽ hoa!

Ta vẽ rồi, lại thả biển hoa trôi
Ta vẽ rồi lại rải đầy biên giới
Hoa cứ thế nở dọc con suối trắng
Mang nước về khuấy đáy biển xa xôi.

Trong cánh hoa có biển, có trời
Trong nụ nhú có màu nâu của đất
Hoa được vẽ từ hồn thiêng Tổ quốc
Nên màu hoa khiến lửa nóng râm ran.

Hoa mùa xuân có hơi biển dâng tràn
Hương mùa xuân có màu xanh biên giới
Hoa tháng Hai cấy lòng người rợp nắng
Đợi tháng Ba về ươm ra biển xa khơi.


2/2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét