Thứ Tư, 8 tháng 2, 2017

NGƯỜI LÍNH TÀU KHÔNG SỐ


Những con tàu,
không là tàu!
Những con đường, 
không là đường!
Những người lính,
không là lính!
Người lính già nhìn về biển xa xăm
Hồi tưởng lại tuổi trẻ đầy khói lửa
Mùa xuân cũng thẫn thờ bên cửa
Theo hồn người thả xuống mênh mông.
Người lính già không kể chuyện ngày xưa
Thời gian không tính bằng giờ,
phút,
giây,
năm,
tháng
Mà được tính bằng điểm đi, điểm đến.
Năm cũng là ngày
Và tháng cũng là năm.
Biển mênh mông,
biển khát đến nhọc nhằn
Những câu chuyện thật,
không ai được biết
Những con tàu lặng lẽ trườn vào lòng địch
Mọi lúc, mọi nơi.
Và sự thật không giống chuyện để chơi.
Người lính già không kể như mọi người
Không như chuyện tivi, báo, đài,
hay chiến công thần thánh
Họ chỉ đi để mang tàu cập bến
Thế thôi!
Họ không muốn nghe những thêu dệt ở đời
Không muốn tung hô bởi hàng trăm lần chết
Mười sáu năm trên những chuyến tàu
Người lính biết
Chết dễ vô cùng
Sống trở về là quà tặng thế gian.
Ai đó tin họ là những anh hùng
Người lính già không tin
Họ không cần điều đó
Bên ly rượu đầu xuân
Người lính già với ước mơ rất nhỏ
Mọi thứ trôi bằng lặng
Yên bình
Họ sống
Vậy thôi!
9-2-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét