Thứ Năm, 30 tháng 3, 2017

GỬI NGƯỜI SỐNG THỬ

SỐNG THỬ

Em ngâm nông nỗi vào thơ
Ngâm thì con gái rửa mờ đa đoan
Đắng cay vất vưởng lệ tràn
Ngỡ lầm cát bụi, tan hoang một đời.

Làm thân con gái, khổ ơi!
Chồng con chưa thấy, rối bời tâm can
Đoạn trường nhũng nhiễu thế gian
Lòng ưa làm mẹ, mắt tràn khổ đau.

Giá đừng có chữ bể dâu
Thì em đâu phải chịu màu thê lương
Sa chân, nông nỗi nhầm đường
Phút giây kề cận, bỏ thương đoạn lòng.

Người ơi, có cảm khổ không?
Người quay lưng để em bồng khổ đau!
Sông dài mấy đoạn nông sâu?
Biển khơi mấy vũng nhuốm màu ải truân?

Than thân non nớt xa gần
Phút giây mềm yếu, tàn thân hại người
Cuộc đời ngắn, chẳng trò chơi!
Gắn chi dại dột, chịu lời  nhiễu nhương.


30-3-2017

Thứ Tư, 29 tháng 3, 2017

Phỏng dịch từ Прощание Славянки của Лазарев
Lời từ biệt cô gái Slavơ
Phút từ biệt, em yêu rồi cũng đến
Anh cảm nhận qua mắt lo lắng ngập tràn
Nỗi xúc động phập phồng trong ngực trẻ
Dữ dội hơn trời bão tuyết mênh mang.
Những màn sương quánh xanh màu đồng cảm
Chạm thái dương em hơi thở nồng nàn
Dẫu yêu lắm, Tổ quốc đang vẫy gọi
Đoàn quân đi, để lại nhớ miên man.
Con đi nhé, Đất Mẹ hoài nhung nhớ
Hãy ngâng cao đầu vững bước hiên ngang
Anh đi nhé, em yêu đừng như thế
Tạm biệt thôi em, chung thủy, vững vàng.
Con hôn lên môi Người, Đất Mẹ
Máu trong con là dòng sữa ngàn đời
Hôn mắt em dịu dàng lời tạm biệt
Chiến thắng sẽ về, cũng có thể rồi thôi.
Năm tháng trôi chồng dần lên năm tháng
Những con tàu chỉ một phía ra đi
Những người lính miệt mài vào trận chiến
Nỗi nhớ gửi về qua lấp lánh sao khuya.
Con nhớ lắm, Đất Mẹ hoài nhung nhớ
Con vẫn cao đầu vững bước hiên ngang
Yêu em lắm, em yêu đừng lo lắng
Chỉ tạm xa em, chung thủy, vững vàng.
Năm tháng cuốn trôi dần lên năm tháng
Những con tàu hướng tiền tuyến ra đi
Những người lính miệt mài vào trận chiến
Nỗi nhớ gửi về qua lấp lánh sao khuya.
Ôi đất nước, những thảo nguyên bát ngát
Những cánh rừng xanh, hoang mạc khô cằn
Không ngăn nỗi bước chân ta ra trận
Tình yêu thương phủ hết mọi băn khoăn.
Những trái tim chẳng màng gì nguy hiểm
Bình thản mơ và đón nắng ban mai
Dẫu có chết cũng chẳng gì ngần ngại
Ta ra đi dâng hiến tuổi trẻ này.
Phút chia xa, con gửi niềm nhung nhớ
Vào quê hương, Đất Mẹ ngàn đời
Gửi cho em tình yêu người lính
Đợi anh về, dẫu bão tố muôn nơi.
Rồi năm tháng sẽ cuốn dần năm tháng
Những con tàu tiền tuyến có trở về?
Và trên đó, bóng anh hòa bóng nắng
Nỗi nhớ đã về qua lấp lánh sao khuya.
Con hôn lên môi Người, Đất Mẹ
Máu trong con là dòng sữa ngàn đời
Hôn mắt em dịu dàng lời tạm biệt
Chiến thắng sẽ về, cũng có thể rồi thôi.
Và tạm biệt, em – tình yêu người lính!

Bản tiếng Nga gốc:

Наступает минута прощания,
Ты глядишь мне тревожно в глаза,
И ловлю я родное дыхание,
А вдали уже дышит гроза.
Дрогнул воздух туманный и синий,
И тревога коснулась висков,
И зовет нас на подвиг Россия,
Веет ветром от шага полков.
Прощай, отчий край,
Ты нас вспоминай,
Прощай, милый взгляд,
Прости - прощай, прости - прощай...
Прощай, отчий край,
Ты нас вспоминай,
Прощай, милый взгляд,
Не все из нас придут назад.
Летят, летят года,
Уходят во мглу поезда,
А в них - солдаты.
И в небе темном
Горит солдатская звезда.
А в них - солдаты.
И в небе темном
Горит солдатская звезда.
Прощай, отчий край,
Ты нас вспоминай,
Прощай, милый взгляд,
Прости - прощай, прости - прощай...
Прощай, отчий край,
Ты нас вспоминай,
Прощай, милый взгляд,
Не все из нас придут назад.
Лес да степь, да в степи полустанки.
Свет вечерней и новой зари -
Не забудь же прощанье Славянки,
Сокровенно в душе повтори!
Нет, не будет душа безучастна -
Справедливости светят огни...
За любовь, за великое братство
Отдавали мы жизни свои.
Прощай, отчий край,
Ты нас вспоминай,
Прощай, милый взгляд,
Прости - прощай, прости - прощай
Прощай, отчий край,
Ты нас вспоминай,
Прощай, милый взгляд,
Не все из нас придут назад.
Летят, летят года,
А песня - ты с нами всегда:
Тебя мы помним,
И в небе темном
Горит солдатская звезда.
Тебя мы помним,
И в небе темном
Горит солдатская звезда.
Прощай, отчий край,
Ты нас вспоминай,
Прощай, милый взгляд,
Не все из нас придут назад.
BÁO MẠNG INTERNET

Sáng sớm lướt mấy tờ báo mạng
Chỉ thấy toàn mông, má, bán trôn
Lại thêm đòi xây cụ rùa 10 tấn
Tượng con Kong giải trí vô hồn.

Dân thì đói, nghèo, nước mắt lã chã
Biển thì ô nhiễm đầy cặn bã
Núi rừng trọc, phá hủy tràn lan
Con cái học xong thất nghiệp, thở than.

Cứ vỗ ngực nhân công giá rẻ
Đất nước thành nơi chứa hàng rác thải
Ngậm hạt cơm, độc hại cháy tâm can
Thở nhẹ thôi kẻo bụi khói ngập tràn.

Chẳng còn biết chúng nó đi đâu nữa
Báo chí mạng như món đồ thối rữa
Đọc điên đầu, toét mắt, chảy óc ra
Văn hóa viết lách toàn chuyện thối tha.

Nhưng mà nghĩ lại ậm ờ, cũng phải
Trách chúng nó chẳng biết điều phải trái
Hay dân mình chỉ đến thế mà thôi
Vun màu mỡ cho chúng nó bán trời!


29-3-2017

Thứ Ba, 28 tháng 3, 2017

HOA XOAN
Dịu dàng tim tím hoa xoan
Có chi vui?, cứ nở tràn tháng Ba.
Gió về, hoa lại tìm hoa
Se se đầu ngõ lạ nhà, ồ quen!
Tìm ai, hoa cứ bừng lên
Hương chiều thoang thoảng đêm về ủ men
Không chưng, rượu vẫn say mềm
Mơ men chăn gối, êm đềm ngả nghiêng.
Chiều xuân muộn, nhớ, quên quên…
Không tơ mà dệt mỏi miền tháng Ba
29-3
LÀM MÂY

Những cánh mây không mỏi
Bay về nơi xa xôi
Tìm gì tha thiết thế?
Tìm em về bên tôi?!.

Mây tìm về bóng núi?
Hay về miền khơi xa?
Từ bao giờ em biết
Mây sững sờ như ta?

Ta làm cơn gió thoảng
Nhẹ mây về cuối trời
Giữa bao la du lãng
Thế nhân già nơi nơi.

Em ở đâu? Em hỡi
Trong vầng quang nắng chiều?
Hay trong đêm thơ mộng
Em đọng đầu cô liêu?

Có những lúc thanh vắng
Ta vẫn phiêu nhọc nhằn
Ngỡ là tìm được nắng
Gói tơ chiều bâng khuâng…

Vẫn là đêm óng ả
Ươm ánh trăng vàng rơi
Ta ngược xuôi bao ngã
Ngỡ em gần đây thôi.

Sao em như vô định
Làm ta như mây kia
Hợp tan qua năm tháng
Vẫn bồng bềnh mơ trôi.

Ta chỉ là mây trắng
Phiêu khắp trời tìm em
Biết bao giờ đọng lắng
Thành giọt bên thềm quen?


30-3-2017

Thứ Năm, 23 tháng 3, 2017

HỒN QUÊ VÀ MẸ



Em còn gỡ nắng lang thang
Trên lưng còng, gió sẽ sàng bán trưa.

Cánh chuồn đậu xuống lưa thưa
Men bờ cát trắng như vừa nhón chân.

Lâu ngày lựa chút bâng khuâng
Cài lên mắt vắng nỗi gần bởi xa.

Bên kia chẳng phải là nhà
Bờ gom, ruộng góp, chỉ là đoạn duyên.

Nào đâu được lựa thuyền quyên
Nào đâu được bán não phiền ý thơ.

Em về thắp đuốc tìm mơ
Bên hàng cau ngoại, bên bờ nước non.

Quê nghèo nuôi mẹ cùng con
Giêng hai mẹ gánh mỏi mòn tuổi xuân.

Nay về em có thấy gần
Hồn quê mẹ gói một phần gửi xưa.


23-3-2017

Thứ Ba, 21 tháng 3, 2017

L'Italiano

Dịch từ L'Italiano (Say Tình) 

Ta chào nhé bình minh diệu vợi 
Chào mọi người, trong đó có em tôi 
Những bài ca trong không gian thơ mộng 
Rung động tiếng chim bên song cửa bồi hồi. 

Những nghệ sĩ xao dương cầm ngân tiếng 
Cất lên bài ca từ phía xa xôi 
Lời hát yêu thương trong trái tim bỏng cháy 
Để em mãi mãi là của tôi. 

Em thân yêu, vầng dương đang thức dậy 
Dẫu u sầu nhưng hãy đón bình minh 
Đấng Tối cao cũng hoá thành con trẻ 
Giữa bao la xao xuyến Tổ quốc mình. 

Hãy để tôi hát với cây đàn cổ điển 
Những bài dân ca trôi chậm rãi ngàn đời 
Hãy để tôi hát bằng niềm tự hào kiêu hãnh 
Tôi là người được sinh ra trong Tổ quốc tôi. 

Có những điều nhỏ nhặt khiến ta sợ hãi 
Và lo âu theo năm tháng vụng về 
Nhưng tất cả nhuốm màu xanh hy vọng 
Khoảng đợi chờ cũng chỉ chút lê thê. 

Ta hôn lên mắt Người, nước Ý 
Đôi mắt em nâu đậm sánh cà phê 
Và đâu đó buông dài tóc đen nhánh 
Duyên dáng ngàn năm man mác trở về. 

Em thân yêu, vầng dương đang thức dậy 
Dẫu u sầu nhưng hãy đón bình minh 
Đấng Tối cao cũng hoá thành con trẻ 
Giữa bao la xao xuyến Tổ quốc mình.
 

21-3-17

Thứ Hai, 20 tháng 3, 2017

NGỘ RA 

Ta biết ta còn giá trị 
Khi xung quanh ta có những người bạn 
Và đầy rẫy kẻ thù. 

Nếu bạn bỏ ta (bất đắc dĩ) 
Ta có đủ thời gian tìm bạn mới 
Đủ thời gian xâu chuỗi đời đáng sống 
Nay mai. 

Nhưng nếu mọi kẻ thù rời bỏ ta 
Là lúc đó ta không còn giá trị 
Là lúc đời ta không còn ý nghĩa 
Tưởng vô tư nhưng lại quá trầm tư. 

Và khi đó 
Kẻ thù nguy hiểm nhất của ta là chính bản thân ta 
Sẽ trỗi dậy và tha hồ tác quái. 

Ta điêu đứng vì điều hay, lẽ phải. 

Nên chăng ý nghĩa cuộc đời là có chút kẻ thù? 

21-3-2017
NÓI CHO CÙNG

Những gì ta làm nên
Nói cho cùng…
Nếu mọi người biết đến
Thì cũng chỉ là họ biết điều họ biết
Bản thân mình
Chẳng ý nghĩa gì đâu.

Đơn giản nhất
Ta mong mọi người cứ lãng quên ta
Để ta khỏi băn khoăn điều muốn biết
Để ngủ ngon giấc
Không lo âu, nuối tiếc
Nói cho cùng
Quên lãng cũng thật hay.

Bạn cứ làm những điều to tát lớn lao
Có thể đổi thay thế giới
Nhưng đừng để mọi người biết và nhớ đến
Nói cho cùng
Yên lặng sống cũng là hay.

Tiếng tăm cũng như nắng ban ngày
Sẽ tắt ngấm khi đêm về xóa hết
Ngày mai sẽ có ngày nắng khác
Nói cho cùng
Việc gì phải nhớ nắng hôm qua!

Và nói cho cùng
Vô tư nhất

Đừng ai để ý đến ta…

20-3-2017
NHỚ 14-3

Tháng Ba ơi! có thể nào quên
Nắng lại về trong buổi sớm bình yên
Óng ánh lăn trên mắt mờ của mẹ
Giọt nhớ, thương con như buổi đầu tiên.

Ngày con đi, mẹ lặng lẽ tiễn đưa
Để con yên tâm ra đầu sóng gió
Đất nước chưa lành vết thương cháy đỏ
Và đảo xa gọi những đứa con xa.

Con ra đó, nơi biên cương Tổ quốc
Sáng, chiều ngâm trong đảo nổi, đảo chìm
Những con sóng thay lời từ quê mẹ
Cứ đêm ngày ấm áp vuốt trong tim.

Thư con viết đã bao ngày chưa gửi
Nên nhắn về quê qua ngọn nồm đưa
Nắng chang chang, mẹ ra bờ đứng ngóng
Tin của con trôi từng phút, từng giờ.

Hứa với mẹ, con sẽ về bên mẹ
Lấy vợ, sinh con, cháu bế, cháu bồng
Đơn giản vậy, chẳng bao giờ có nữa
Con vĩnh viễn hòa vào biển mênh mông.

Sau mươi tư người với bao lời hứa hẹn
Tuổi thanh xuân xanh như lúa trổ đòng
Ôm đất nước bằng vòng tay dậy sóng
Buổi trở về bên mẹ nhẹ như không.

Chúng con ra đi bằng đôi chân của đất
Và trở về trong gió thoảng quê chiều
Bằng tiếng chim hót vọng vào mái rạ
Trong khói thẫn thờ vất vả liêu xiêu.

Ngày hôm nay có người quên, người nhớ
Biển vẫn như xưa, vẫn dội, vẫn gầm
Chỉ chân mẹ chậm dần lên năm tháng
Đợi con về, biển trắng gợi vô tâm.

Và bờ cát kia vẫn dáng mẹ âm thầm
Đón con!


20-3-2017

Thứ Tư, 15 tháng 3, 2017

Gửi tháng Ba

EM GỬI GÌ CHO THÁNG BA KHÔNG

Em có gửi gì cho tháng Ba không?
Mà hoa bưởi trắng nõn nà đến thế!
Cái lạnh rón rén đầu thềm rất khẽ
Rắc vào đêm hơi ấm của sao khuya.

Dấu chân xưa nhón gót nhẹ trở về
Trong giấc mơ thì thầm như lá thoảng
Da diết tháng Ba xa gần lãng mạn
Chuyện ngày xưa dấu giếm dưới nụ cười.

Em nhớ về tháng Ba những đêm rơi
Hoa lộc vừng thay mùa vàng lá rụng
Đêm tiếc nuối khóc sương dầm ướt sũng
Kiếp mùa đông ngắn ngủi đuổi thời gian.

Em gửi về tháng Ba những bâng khuâng?
Thay cho đoạn tình yêu còn dang dở
Anh viết tiếp cổ tích vàng một thuở
Rót ngọt ngào lên an ủi thân thương.

Thấp thoáng tháng Ba trên mọi nẻo đường
Có nắng, gió và chiều se dải áo
Thực hay mơ? Quan trọng gì thực, ảo
Nhìn tháng Ba đủ bịn rịn người xa.

Hoa mướp vàng lúng liếng gọi tháng Ba
Dậu lên xanh vuốt theo chiều gió thổi
Trông thoang thoảng mà dịu dàng đến nỗi
Cứ dạt dào nhẹ hẫng níu tháng Ba.

15-3-2017

Chủ Nhật, 12 tháng 3, 2017

MU MUỘI

Sao cứ phải hoá hàn lâm mọi thứ
Âm nhạc!
Bóng đá!
Những bộ phim giải trí!
Kịch hài!
Xét cho cùng cũng là giải trí
Trò chơi!

Những thước phim vui vẻ!
Những lễ hội hè
Kẻ diễn
Người xem
Việc gì cứ phải chen vào phức tạp
Nào thông điệp gửi gắm
Nào ý nghĩa lớn lao
Nào giải pháp hoà bình
Và bao nhiêu cụm từ dao to, búa lớn nâng cao quan điểm...!

Chỉ một từ giản đơn không ai thừa nhận
Ta cứ tự trói chân mình
Để cuối cùng chết đuối trong vũng nước trời mưa

12-3-2017

Thứ Sáu, 10 tháng 3, 2017

ĐỪNG NGỢI CA EM NHƯ CŨ


Em không đẹp
Không có những duyên nghiêng ngả các anh
Không ngọt ngào vị chocola
Không da trắng, tay mềm ướt át
Bởi vậy nên anh đừng gắn cho em những ca từ
Đừng ngợi ca đức hy sinh phụ nữ
Đừng bảo em phải ngoan hiền như ngìn năm xưa cũ
Em không muốn điều như vậy
Trong em!
Em có thể làm mẹ đơn thân
Và lấy anh ngày mai nếu như có thể
Tự xây dựng mình
Không phải mang tiếng chịu đựng vì chồng, vì con
Bởi em đủ sức khẳng định mình
Một mình.
Ngày hôm qua không phải hôm nay
Nhưng ngày mai có thể lặp lại
Và em được sống như lòng em muốn
Tùy anh!
Từ bao giờ mà thân con gái phải theo chồng?
Em có thể tảo tần
Có thể chờ anh bên mâm cơm đến nguội ngắt
Sinh ra những đứa con gái, con trai
Cha mẹ, họ hàng mở mày, nở mặt
Nhưng không cần những ca tụng mọi người
Bắt em phải hy sinh!
Anh là người thông minh
Có lẽ anh hiểu ngay điều đó và bao điều ẩn giấu
Anh cứ lặng lẽ yêu em nếu muốn
Nhưng xin anh đừng bao giờ ca ngợi
Lòng vị tha không muốn bị thiệt thòi
Tôn chỉ
Trong em!
10-3-2017

Thứ Tư, 8 tháng 3, 2017

Gửi em yêu trong ngày 8/3

SO SÁNH 

Em nói rằng em chân ngắn 
Lại thêm lo lắng gia đình 
Không như các cô da trắng 
Chân dài, duyên dáng, tươi xinh. 

Em nói em hay nhắc nhở 
Cha con hết sớm lại chiều 
Không như các cô son trẻ 
Chỉ biết yêu, yêu và yêu!... 

Em anh một thời con gái 
Cũng xinh, cũng trẻ hơn người 
Cũng yêu thuỷ chung, đắm đuối 
Cùng anh xây đắp cuộc đời. 

Anh đi năm châu, bốn bể 
Thế gian né bước ngang tàng 
Trở về bên, em nhắc khẽ: 
Vừa thôi, đừng để em sang. 

Anh biết mình không toàn vẹn 
Yêu thương lặng lẽ trong lòng 
Nên em nhiều lúc lầm tưởng 
Nhầm đò, lạc lối qua sông. 

An ủi đôi lời không đủ 
Trái tim thay thế vẻ ngoài 
Khô khan bao bọc ấp ủ 
Một đời yêu chẳng nguôi ngoai. 

8-3-2017

Ý NGHĨA AI ĐÃ HIỂU

Có một ngày như thế
Ngay trên thế giới này
Phụ nữ và phụ nữ
Đấu tranh không ngơi tay.

Khổ cực và đói rét
Nhân phẩm chuyện bi hài
Bạo lực và bất nhẫn
Có bao giờ nguôi ngoai?

Ta lẫn nhầm ý nghĩa
Tặng quà và tặng hoa
Làm vài ba việc nhỏ
Tỏ ra chồng, ra cha.

Một cuộc đời hạnh phúc
Là ý nghĩa mọi ngày
Đôi lời chúc ngắn ngủi
Chẳng thay đổi đổi thay.

Bao nhiêu điều bình đẳng
Phụ nữ, trẻ em cần
Ta có thường yên lặng
Làm và làm, đừng cân.

Những điều tuy đơn giản
Len lỏi giữa hàng ngày
Phụ nữ cần chia sẻ
Ngày mai và hôm nay.

Ý nghĩa thường cao cả
Ta hóa chuyện nhỏ nhoi
Xin đừng làm khách sáo
Yêu một đời chưa thôi.


8-3-2017

MÓN NỢ ĐỜI CÙNG EM

Có những điều rất lạ
Ta quen dành cho nhau
Lại tất bật hối hả
Sợ tháng ngày qua mau.

Năm, bốn màu thanh thản
Đời, năm tháng bình yên
Nếu lo âu chợt đến
Đừng quan tâm nhiều thêm.

Ta có quyền phán xét
Và cả quyền tội nhân
En rõ ràng yêu, ghét
Còn ta nhầm đang tâm.

Nếu một lúc bất chợt
Em để dành cho ta
Là lúc ta nhầm lẫn
Lá, quả và hương, hoa.

Ta không làm dịu ngọt
Cũng chẳng mang đắng cay
Một nhịp đời thánh thót
Một đời em có hay?

Lời ta phức tạp vậy
Gắn vào em não phiền
Ta lui về quá khứ
Để mình em bình yên!

8-3-2017

Thứ Hai, 6 tháng 3, 2017




NHỚ ĐÊM RỪNG TƠ'RƯNG 

Lại nhớ tiếng đàn Tơ'rưng 
Mùa về hát bên suối biếc 
Đàn buông mà ai mãi miết 
Đi tìm hình bóng chơi vơi. 

Tiếng đàn như nắng mặt trời 
Hoàng hôn không nào tắt nắng 
Tiếng đàn xuyên lòng suối vắng 
Róc rách mềm gọi đêm về. 

Tơ'rưng! em gọi đàn ê! 
Một chiều Tây Nguyên lá đổ 
Vịn vào vai ta để ngỏ 
Ngọt ngào giọng điệu Tơ'rưng. 

Đêm về trong buôn sắt se 
Con đường bazan bụi đỏ 
Cuốn theo dòng đời ấp ủ 
Nhớ hoài giọng hát Tơ'rưng. 

6-3-2017

TRẢ NỢ 

Ta trả món nợ đời riêng ta 
Còn món nợ ngoài kia ai trả 
Những món nợ mặc gió sương vất vả 
Cứ vô tư cưỡi trên vai nhọc nhằn 

Những món nợ tỉ tỉ chẳng băn khoăn 
Ai trả? 
Những nụ cười chọc vào ai xối xả 
Trả dần! 

Chỉ chút nợ đời đã làm ta lo âu 
Món nợ đẩy về nhân dân coi như làm xiếc 
Ai nợ, ai trả? 
Mọi người đều biết 
Cứ thi nhau chất đống nợ nần. 

6-3-2017