Thứ Năm, 23 tháng 3, 2017

HỒN QUÊ VÀ MẸ



Em còn gỡ nắng lang thang
Trên lưng còng, gió sẽ sàng bán trưa.

Cánh chuồn đậu xuống lưa thưa
Men bờ cát trắng như vừa nhón chân.

Lâu ngày lựa chút bâng khuâng
Cài lên mắt vắng nỗi gần bởi xa.

Bên kia chẳng phải là nhà
Bờ gom, ruộng góp, chỉ là đoạn duyên.

Nào đâu được lựa thuyền quyên
Nào đâu được bán não phiền ý thơ.

Em về thắp đuốc tìm mơ
Bên hàng cau ngoại, bên bờ nước non.

Quê nghèo nuôi mẹ cùng con
Giêng hai mẹ gánh mỏi mòn tuổi xuân.

Nay về em có thấy gần
Hồn quê mẹ gói một phần gửi xưa.


23-3-2017

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét