SỐNG THỬ
Em ngâm nông nỗi vào thơ
Ngâm thì con gái rửa mờ đa đoan
Đắng cay vất vưởng lệ tràn
Ngỡ lầm cát bụi, tan hoang một đời.
Làm thân con gái, khổ ơi!
Chồng con chưa thấy, rối bời tâm can
Đoạn trường nhũng nhiễu thế gian
Lòng ưa làm mẹ, mắt tràn khổ đau.
Giá đừng có chữ bể dâu
Thì em đâu phải chịu màu thê lương
Sa chân, nông nỗi nhầm đường
Phút giây kề cận, bỏ thương đoạn lòng.
Người ơi, có cảm khổ không?
Người quay lưng để em bồng khổ đau!
Sông dài mấy đoạn nông sâu?
Biển khơi mấy vũng nhuốm màu ải truân?
Than thân non nớt xa gần
Phút giây mềm yếu, tàn thân hại người
Cuộc đời ngắn, chẳng trò chơi!
Gắn chi dại dột, chịu lời nhiễu nhương.
30-3-2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét