Gặp lại em giữa mùa khô xa xôi
Nắm bàn tay qua buổi chiều lá đổ
Cao nguyên vợi vời trời xanh lộng gió
Vấn vương hoài Daknong.
Suối róc rách luồn qua những bờ lau
Nở mơ vàng hoa dã quỳ e lệ
Đón mặt trời sao đáng yêu đến thế
Để anh bâng khuâng, bịn rịn vô cùng.
Đêm trở mình theo trăn trở Daknong
Đi xa mới biết tấm lòng gửi lại
Xao xuyến một lời em ơi có phải
Anh đã yêu rồi Daknong.
Dalat 29-10-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét