Daknong mênh mông
Giấu nắng đâu mà hoa trắng thế
Giấu gió đâu mà lời hoa rất khẽ
Giấu mây đâu mà đêm chợt lung linh.
Con đường vắt qua cõi vắng ngập tràn
Đồi cà phê xanh trái vàng, trái đỏ
Lặng lẽ ùa về trong sao trời nở rộ
Thả bâng khuâng trong vời vợi mơ hồ.
Một phía là người, một phía là thơ
Vẽ mùa thu lên bạt ngàn hoa nắng
Phủ lên rừng màu thu xanh thầm lặng
Khắc khoải gọi hoài Daknong.
Dalat 29-10-2012
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét