Thứ Ba, 30 tháng 10, 2012
DAKNONG CUỐI MÙA THU
Sao em cứ lang thang hoài đến thế.
Lả làn hơi lay lắt cỏ ven đường.
Hoa dã quỳ vàng rực long lanh lệ.
Cao nguyên trầm thủy mặc lóng lánh sương.
Những đồi xanh cũng dường như xanh hơn
Bầu trời xanh cũng trở nên cao hơn
Chưa quên hết nét một mùa tiếc nuối
Dấu ngày xưa còn mãi vướng quen đường.
Anh nhận ra cà phê đen, hoa trắng
Trái tim dịu dàng sau nhàu áo mồ hôi
Giấu yêu thương vào mắt say sưa nắng
Rải miên man lên xanh thẳm núi đồi.
Ôi Daknong, cao nguyên, mùa thu cũ
Rũ vàng mơ lên bóng đổ cung trầm
Anh gửi bao nhiêu vẫn là chưa đủ
Cho hết lời mùa thu hoa Daknong.
Daknong 26-10-2012
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét